BUỔI HỌP MẶT, NGHĨ VỀ LÝ TƯỞNG TUỔI TRẺ...
Một Lần Đốt Lửa…
Là một sinh viên năm thứ ba của Đại Học Sư Phạm và được hân hạnh nhận học bổng Dấn Thân Nguyễn Văn Thuận từ hai năm qua, Trinh đã có dịp theo chân chị Khánh Trân và các anh Hồ Mẫn, Võ Thiện Toàn, Đoàn Tuấn từ Hoa Kỳ về trong những chuyến Công Tác Y Tế Tình Thương. Để từ từ nhận mình là một thành viên của Bút Nhóm Lửa Việt. Cám ơn quí anh chị đã chuyển ngọn Lửa tình thương và lòng Nhân Ái đó về lại quê hương. Nhờ những lời mời gọi và khuyến khích của chị Khánh Trân, Trinh mới thấy rằng mình gặp được một môi trường có ý nghĩa để rèn luyện nhân cách, nghĩ khác đi, sống tích cực hơn, yêu thương và quyết tâm dấn thân nhiều hơn nữa. Chị Khánh Trân cho biết là tháng 3 này chị sẽ đi Bắc Kạn tham gia một chuyến Công Tác Tình Thương với phái đoàn Y Sĩ từ Hoa Kỳ về. Trong lòng Trinh ao ước được dịp tham gia với phái đoàn, nhưng thời gian này, Trinh cũng rất bận với công việc học nên không dám xin đi theo và rất tiếc mất cơ hội để gặp quý anh chị trong phái đoàn.
Từ Bắc Kạn, chị Khánh Trân gởi emai cho biết, quí anh chị từ phái đoàn về rất muốn dịp gặp gỡ anh chị em sinh viên. Và ngày gặp gỡ Lửa Việt đã đến hay một lần đốt Lửa đã trôi qua nhưng trong lòng Trinh và các bạn mỗi người chúng con còn đọng lại quá nhiều điều... để chia sẻ.
Gần 60 người sinh viên từ các trường Đại Học đã kéo về, có người đây là lần đầu tiên gặp mặt, có người đã cùng đi trên những chiếc xuồng, xe bus trong các chuyến công tác Y Tế. Buổi họp mặt tuy ngắn ngủi mà ấm áp, tuy lạ mà quen, những ánh mắt, những cái xiết tay làm xa gần xích lại gần nhau, những nụ cười thân thiện, nồng ấm tình đoàn viên. Những giờ phút ngồi bên nhau, sinh hoạt với nhau của các anh chị em và nhất là trò chơi “kéo, búa, bao” và câu chuyện “gió, sấm, mưa” của Cha Nguyễn Hoài Chương, người anh cả của BNLV từ Hoa Kỳ về. Các trò chơi này rất lạ và tạo nên một bầu không khí cởi mở hơn, chan hòa hơn, làm xóa hết những khoảng cách và sự lấn cấn ban đầu, để mỗi người chúng con có được cảm nhận rằng ở nơi đây với những con người này mình được hòa đồng, là thành viên thuộc về nhóm. Ở nơi đây mình được là chính mình, tìm được sự đỡ nâng, sự đồng cảm, cùng chí hướng và thấy được sự nhiệt huyết của ngững người sinh viên trẻ, phát huy được của bản thân, tìm thấy được con đường lý tưởng mà tuổi trẻ đang phân vân kiếm tìm giữa thời đại hỗn tạp ngày nay.
Sau những bắt tay và giới thiệu nhau, cha Hoài Chương cho biết hành trình của 3 tuần vừa qua của Cha và quí anh chị trong phái đoàn Thiện Nguyện. Những khó khăn đã gặp ở Bắc Kạn và lý do tại sao phái đoàn Y Sĩ là về Vĩnh Phúc, hay câu chuyện đứng tại bệnh Viện Triều An gọi điện thoại đến một vài thân hữu để xin thêm tiền lo cho 3 em được giải phẫu tim. Trong đó có bé gái người dân tộc Jai ray, cháu Khuyết cân nặng chưa đầy 5kg mà đã hơn 14 tháng. Bac Sĩ Phan cho cha biết, bé Khuyết sẽ chết trên bàn mổ nếu quyết định giải phẫu ngay. Hay bàn tay 6 ngón cúa đứa bé trai mà Cha đã gặp hay con bé mắt lé – mà Cha và phái đoàn Y Sĩ đã giải phẫu. Nói về đôi dép to và nhỏ của chương trình Dép của Người Phong. Trinh nhìn xuống đôi chân của Cha, mà cảm phục đôi giày đó vẫn mang màu đất đỏ của Pleiku, Komtum, Phú Yên.. những chuyến công tác đi mòn đôi giày vải từ Bắc vào Nam, len lỏi từng ngóc ngách miền Trung, lặn lội nơi những miệt vườn ở miền Tây và đi khắp những dải đất đỏ trên Tây Nguyên. Đó không chỉ là những câu chuyện kể cho vui lúc gặp mặt, cũng không đơn thuần là lý thuyết về công việc từ thiện mà nó được cô đọng từ chính những bước chân thực tế mà cha đã trải qua trên những chặng đường đến với những người anh em, đồng bào mình, trong đó qua những điều thực tế ấy, có những khó khăn và gian khổ khi làm việc, mà vẫn chất chứa rất nhiều niềm vui, niềm tin và hy vọng của những con người miệt mài, chuyên chở những tấm lòng, âm thầm phục vụ và cống hiến.
Với phong cách dung dị, mái tóc muối tiêu dài gần vai và nét mặt luôn nỡ nụ cười. Những câu chuyện sống động về những sinh hoạt từ thiện của BNLV, từ nhiều năm qua và lời tâm huyết của cha đã kể các bạn sinh viên, nhưng tôi nghe và cảm nhận. Đôi lúc cha dùng tiếng Anh nhiều hơn tiếng Việt, không biết là cha đang dạy chúng tôi – hay hơn 30 năm sống ở quê người, ngôn ngữ của cha là tiếng Anh - nhưng tình thương mà cha nói riêng và của Lửa Việt nói chung là Việt Nam. Cha khơi lại ngọn Lửa nơi chúng tôi, đất nước này, quê hương này, dân tộc này là của chúng tôi và cha xin chúng tôi cho BNLV được hành trình tạo dựng lại quê hương. Cha đã làm chúng con như bừng tỉnh trách nhiệm của mình và sức sống của quê hương, Cha đã đốt lại trong anh chị em chúng con sức sống của tình thương trong hành trình dấn thân mà trái tim nhiệt huyết của mỗi người ấp ủ bấy lâu nay.
Cám ơn buổi họp mặt có sự hiện diện của cha và một số vị ân nhân có mặt hay ở xa đang dõi theo tụi con, cám ơn chị Khánh Trân và các anh chị khóa trước dù đã ra trường trưởng thành từ Bút Nhóm Lửa Việt bay xa rồi mà trái tim vẫn còn đập những nhịp đập nồng ấm lắm đã quay trở lại tiếp thêm sức cho đàn em. Điều đó là minh chứng hùng hồn cho sức sống cho sự lan tỏa của tinh thần Bút Nhóm Lửa Việt.
Đến với nhóm, đến với những người trẻ cùng chí hướng có sự dìu dắt hướng dẫn và hỗ trợ của cha, những vị ân nhân và nhiều người đi trước chúng con vững tin hơn nữa về con đường và ý nghĩa cuộc sống khi mình mang tin yêu và sự sẻ chia đến với cộng đồng, đến với những người anh em. Đúng như câu slogan của nhóm “Lửa Việt – dấn thân – Lửa Việt - chia sẻ - Lửa Việt - yêu thương”
Buổi gặp gỡ kết thúc. Ra về trong niềm vui, trở lại với cuộc sống và học tập, mỗi người chúng con mang theo rất nhiều điều suy ngẫm...
Suy nghĩ về lý tưởng của người trẻ trong thế hệ hôm nay, trong đó có quyết tâm học tập vươn lên bằng chính nỗ lực của mình, có niềm tin, lòng nhiệt thành dấn thân cống hiến và san sẻ.
Mang theo lời dặn dò lớp trẻ và hứa đồng hành dẫn dắt và hỗ trợ tinh thần cho chúng con, lời của những người đi trước đã mở một lối đi đến trái tim và cuộc sống của đồng bào.
Mang theo sự kết nối thân tình, những gương mặt thân thương...
Thấy thấp thoáng đâu đây những ánh nến ấm áp như tinh thần nhiệt huyết của cha và tất cả những cô chú, anh chị trong Bút Nhóm Lửa Việt – xa quê hương hơn nữa vòng trái đất mà mang nặng hoài bão để thay đổi những mãnh đời bất hạnh. Đã đi trước nhưng không đi xa quê hương, trái tim và giòng máu của quí anh chị đang bùng cháy của tuổi trẻ Việt Nam tại quê nhà. Những ánh nến lấp lánh niềm tin yêu và hy vọng ấy sẽ cháy mãi trong tâm trí của chúng con. Nhắc nhở chúng con về nhóm Lửa Việt, ở nơi đó ngập tràn ánh lửa của tình anh em và bầu nhiệt huyết cống hiến.
Chỉ tiếc là một năm nhóm chỉ họp mặt được vào đợt công tác hè và rất ít cơ hội để chúng con họp mặt thường xuyên hơn. Gặp để nối kết, để chia sẻ, để nắm tay nhau tiếp thêm sức mạnh sống và phục vụ. Hoặc chỉ để cùng nhau chơi lại trò chơi “ kéo, búa, bao”. Trò chơi đơn giản mà cha đã dạy chúng con, nhắc nhở con về nhiều điều, nhắc rằng con là “paper” là “giấy” là “bao” phải ra sức học tập tích lũy tri thức cho bản thân mình, có kiến thức giỏi thì mới có hiểu biết mà phục vụ tốt hơn được, như thế mới xứng đáng là “paper”. Là “scissors” là “kéo” để biết sắc bén, nhạy cảm với những điều xấu tốt trong cuộc sống, để biết can đảm cắt tỉa bớt những cái ích kỷ xấu xa của mình đi, tự hoàn thiện mỗi ngày mỗi hơn. Có được tâm hồn và trái tim vì cái chung thì mới dễ đến được với tâm hồn và trái tim mọi người. Là “búa” để biết quyết tâm và quyết đoán hơn nữa trong mọi quyết định của mình, phải mạnh mẽ và vững vàng trong cuộc sống. Phải không cha?
Anh chị em chúng con luôn cầu chúc cha và quý ân nhân cùng toàn thể các thành viên xa gần của Bút Nhóm Lửa Việt nhiều sức khỏe, niềm vui, luôn bình an và hạnh phúc.
Nguyễn Thị Thanh Trinh
Đại Học Sư Phạm